dạy dỗ thành ái
holydevil47. Complete. First published Jun 23, 2019. Mature. Cự nhũ hoàng hậu (cao H) Hán Việt: Cự nhũ hoàng hậu ( H ) Tác giả: Tùy Ngã Tâm Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: 0053 Đại Ngụy Dung Đức Hoàng Hậu ( toàn văn xong 5000 tự ) Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình
Về cách dạy con, ngạn ngữ Nga có câu: Hãy yêu thương con bằng trái tim, nhưng dạy dỗ chúng bằng trí tuệ. Việc dạy trẻ nên đến từ trải nghiệm thực tế chứ không phải lời dạy trong lý thuyết và sự giải thích qua loa. Cha mẹ cũng không thể dạy trẻ hình thành tính cách
Cha mẹ đạo đức tốt đẹp ắt sẽ dạy dỗ con cái thông minh. Người mà không có đạo đức thì không cách nào dạy dỗ con tử tế cho nên con cháu ngu muội. Gia đình chính là trường học đầu tiên quan trọng nhất đối với sự trưởng thành của con cái. (1), (2): Sách giáo dục
CHÚA THÁNH THẦN DẠY DỖ VÀ NHẮC NHỚ LỜI CHÚA GIÊSU vui vẻ với Chúa. Chính Chúa Thánh Thần làm điều này, làm cho từ "nghe nói" chuyển thành sự hiểu biết cá nhân về Chúa Giêsu, điều đi vào tâm hồn. Đức ái mục tử và sự hợp tình hợp lý của Giáo luật. Tìm kiếm
Bé gái nhảy lầu vì bố mắng điểm thấp: 3 nguyên tắc nuôi dạy con gái không phải ai cũng biết. Có đôi khi những câu nói của người lớn vô tình khiến con trẻ rơi vào khủng hoảng tâm lý. Câu chuyện của Ding Ding dưới đây là một bài học thức tỉnh cho nhiều bậc phụ huynh.
An nhàn: Ta là thẳng nam.Hệ thống: Bọn họ cũng là, cho nên ngài càng chán ghét bọn họ, càng đùa bỡn này đó bi đọc truyện Đem biến thái dạy dỗ thành cẩu ( chủ công mau xuyên ) được đăng bởi ThuTrnh373
App Vay Tiền Nhanh. Đến trước tủ âm tường, Quý Thần tiện tay lấy một cây gậy mát xa lớn ra, anh không để ý đến người con gái đang giãy dụa sợ hãi trong lòng, sau khi rút ƈôи ŧɦịŧ của mình ra liền nhét gậy vào. Tiểu Cửu chưa thích ứng hoàn toàn với vật thể to lớn ấy thì Quý Thần đã lập tức chỉnh đến mức cao nhất, gậy mát xa bắt đầu động đậy trong cơ thể. Quý Thần nhìn hai chân của cô gái nhỏ bắt đầu run rẩy kịch liệt, trong mắt ngấn lệ, anh ác ý đè chiếc bụng hơi nhô lên vì gậy mát xa của cô, cô gái vốn còn đang trong dư vị của cao trào nay trước mắt lại lóe sáng, lêи đỉиɦ lần đàn ông nhìn cô gái đã xụi lơ hoàn toàn trong lòng, anh vẫn không lấy thứ đang tác quái trong cơ thể của cô ra mà lại bế cô lên đặt cán gậy chống vào bụng anh, như vậy thì cây gậy chỉ tiến vào sâu hơn chứ không thể rơi ra được nữa. Anh ôm cô như vậy đi từ căn phòng bí mật ra đến phòng ngủ, cô gái trong lòng bị động đón từng đợt lêи đỉиɦ điên cuồng giãy dụa thét lên, cuối cùng chịu không nổi nữa ngất lịm, Quý Thần hừ lạnh một tiếng. Phải rèn luyện một chút, sao thể lực lại kém một đêm điên cuồng, lúc tỉnh lại Tiểu Cửu thấy giữa hai chân mình đau xót cực kì, ngay cả bụng cũng hơi không khỏe. Cô xuống giường đi vệ sinh mới phát hiện bà dì của mình đến rồi, vậy mà trong lòng cô lại nhẹ nhõm, như thế thì mấy ngày tới sẽ không bị Quý Thần hành hạ nữa rồi. Tâm trạng không còn lo lắng nữa, ở nhà suốt một ngày nhưng đến tối Quý Thần về cô mới biết, cô quá ngây thơ đó, tay của Quý Thần mò xuống qυầи ɭóŧ, cảm nhận được một lớp mềm mại, anh hơi nghi ngờ nhìn Tiểu Cửu, trong lòng Tiểu Cửu mừng thầm nhưng ngoài mặt lại giả vờ rất oan ức, "Bà dì của tôi tới."Quý Thần dừng động tác trong tay, ngọn lửa dục trong lòng không biết phát tiết chỗ nào. Tuy anh rất muốn dằn vặt cô nhưng anh cũng chẳng hứng thú gì với chuyện chiến đấu trong vũng máu. Anh nghiến răng, được, người phụ nữ này tiến bộ rồi, dám trêu chọc anh. Anh cúi đầu nhìn chằm chằm Tiểu Cửu một hồi, cô gái dưới thân tự cho là thông minh, cho rằng vẻ mừng thầm của cô được cô che giấu rất tốt nhưng lại không tránh được ánh mắt anh. Quý Thần hừ lạnh một tiếng, đột nhiên cúi người nắm quai hàm của cô, "Cô nghĩ như vậy có thể tránh được tôi à?"Đầu óc Tiểu Cửu nhất thời trống rỗng, cô thấy Quý Thần vung tay lên, quần áo trên người cô không cánh mà bay. Cô bất an ngẩng đầu lên, bàn tay của người đàn ông đã phủ lên hai luồng non mềm trước ngực cô, ngón tay ma sát hai đầṳ ѵú phấn hồng, Tiểu Cửu mẫn cảm hừ nhẹ một tiếng, nghe thấy Quý Thần trêu tức nói, "Lớn vậy à, được rồi."Tiểu Cửu sợ hãi nhìn Quý Thần, người đàn ông này nhảy qua hông cô, lấy một chai gel bôi trơn trong ngăn kéo tủ đầu giường ra bôi giữa hai ngực cô, cô gái nhỏ dưới thân giãy dụa, "Đừng Quý Thần, đừng."Người đàn ông ngăn cản cô, chậm rãi lặp lại động tác bôi loạn trên tay, "Không cần bôi trơn à, cô chắc chứ?"Đôi mắt Tiểu Cửu đỏ ngầu, không biết nên đáp lại thế khi chắc chắn đã đủ nhẵn mịn, Quý Thần đặt ƈôи ŧɦịŧ của mình giữa hai bầu ngực cô, hai tay nắm lấy hai bầu ngực trắng tuyết ép lại, bắt đầu di chuyển chậm rãi. Tiểu Cửu khó khăn lắc đầu, hai tay nắm lấy tay Quý Thần muốn kéo tay anh xuống. Tuy rằng chút sức lực này không thấm vào đâu với Quý Thần nhưng vẫn ảnh hưởng đến sự hưởng thụ của anh. Đôi mắt anh nhíu lại, lạnh lùng mở miệng, "Bỏ tay xuống."Tay của Tiểu Cửu buông lỏng ra nhưng không bỏ xuống, nhìn ánh mắt Quý Thần dần dần lạnh xuống, cuối cùng cô mới không cam lòng bỏ tay ra. Thần sắc của người đàn ông mới hòa hoãn đi, anh lại ép hai bầu ngực cô lại liên tục vuốt ve, cảm giác thoải mái này khiến anh yêu thích không muốn buông tay. Tiểu Cửu rêи ɾỉ không ngừng, hai tay cũng không dám có động tác gì khác nữa mà chỉ nắm chặt ga giường, bị động nhận lái cơn tình triều dày vò người khác biết đã qua bao lâu, ngay lúc Tiểu Cửu cảm thấy cô sắp bị anh ma sát đến rách da luôn rồi thì Quý Thần cuối cùng cũng bắn ra, trên người cô bị dính tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng Quý Thần thoáng đứng dậy thưởng thức hình ảnh mê người này, mãi đến khi cơ thể của Tiểu Cửu bị anh nhìn đến mức trở nên đỏ hồng, anh mới ôm cô vào phòng tắm tắm rửa.
Chương 23 Hai năm sau, một ngày nào đó. Hôm nay là sinh nhật 25 tuổi của Tiểu Cửu, cô gác lại tất cả công việc của mình, từ chối khéo lời mời của bạn bè rồi một mình đi đến trường trung học A. Đây là trường học cũ của cô và đây cũng là nơi mà lần đầu cô và Quý Thần gặp nhau. Trường trung học A vẫn như trước, không có gì thay đổi, thứ duy nhất thay đổi có lẽ là những gương mặt non trẻ khác nhau xuất hiện trong khuôn viên trường. Nhìn những gương mặt tràn đầy sức sống đang nở nụ cười tươi làm cho Tiểu Cửu cũng vô thức cười theo, lúc trước cô cũng từng là một trong số chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Đi từ buổi chiều đến hoàng hôn, Tiểu Cửu có hơi mệt, dạo xung quanh một lúc sau đó cô mới đi đến điểm đến thực sự của ngày hôm nay – hành lang dài trong vườn hoa. Không khí buổi hoàng hôn mang theo một chút nhẹ nhàng khoan khoái, có mấy học sinh lục tục từ nhà ăn trở về phòng tự học, ngẫu nhiên có mấy đôi tình nhân nhỏ đang vui cười ở hành lang dài trong hoa viên, hình ảnh đơn sơ mà tốt đẹp này chậm rãi dừng lại trong mắt Tiểu Cửu. Cô đột nhiên hoảng hốt, những ký ức của mười năm trước như quay trở lại khi cô nhìn thấy khung cảnh này, trước mắt cô dần hiện ra một cậu trai và một cô gái đang mặc đồng phục trắng. Cô gái nhỏ xinh đẹp động lòng người đang lôi kéo cậu bạn đẹp trai đến chiếc ghế đặt trên hành lang rồi thì thầm vào tai người nọ. Người ngoài nhìn thì chỉ thấy gương mặt cậu trai đó rất lạnh lùng nhưng nhìn kỹ một lần nữa thì sẽ phát hiện ra cậu trai ấy luôn dùng ánh mắt cưng chiều và dịu dàng nhìn cô gái nhỏ. Cô gái nhỏ lại như không vui vì thái độ của cậu trai mà bất mãn hừ hừ vài tiếng, cậu trai nhìn cô gái nhỏ, bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó đưa tay vòng qua eo, ôm lấy cô gái đặt lên đùi mình rồi thấp giọng dỗ dành. Chuyện cũ hiện ra trước mắt, Tiểu Cửu như bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Cô đưa tay sờ lên mắt, thì ra mình đã khóc rồi, cô giật nhẹ môi, ngón tay khẽ vuốt đóa hoa trên hàng lang, tâm tư lần nữa bay đi… “A Thần! Hôm nay là sinh nhật 15 tuổi của em đó.” Cô gái nhỏ vui sướng nhảy nhót trước mặt chàng trai. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.“Ừ, Tiểu Cửu của anh lại lớn thêm một tuổi rồi, sinh nhật vui vẻ nhé, đây là quà anh tặng em.” Chàng trai xoa xoa đầu cô gái nhỏ, cười nói. “Cảm ơn anh Thần~” Cô gái nhỏ ôm chàng trai làm nũng. “Không mở ra xem sao?” “Mở ra trước mặt anh thì không ổn cho lắm.” Tuy rằng lẩm bẩm như thế nhưng cô gái nhỏ vẫn mở hộp ra. Bên trong là một cái lắc tay được khắc kim cương hồng, cô gái nhỏ ngạc nhiên, mừng rỡ ngẩng đầu nhìn, chàng trai nhân lúc cô gái không chú ý thì lấy chiếc lắc tay trong hộp ra rồi cẩn thận đeo nó lên cổ tay trắng nõn như ngó sen của cô. Cô gái nhỏ yêu thích không thôi, cô liên tục vuốt ve nó, cười trêu chọc nói, “Anh Thần, kim cương này nếu được khảm trên nhẫn thì càng tốt.” Cậu trai nhẹ nhàng ôm cô, như nói với cô rồi lại như đang lẩm bẩm với chính mình, “Kim cương, dây chuyền, nhẫn, em muốn anh đều sẽ cho em, mười năm sau anh nhất định sẽ tổ chức một hôn lễ thật long trọng cho em.” Cô gái nhỏ vui vẻ cười ra tiếng, “Mười năm sau em muốn lại đây chụp ảnh cưới.” “Được.” … Hôm nay chính là ngày của mười năm sau đấy thôi, Tiểu Cửu cười cười, cô không đợi nhẫn kim cương, cũng không đợi một hôn lễ to lớn, tất cả những gì cô chờ chỉ là đến đây để nhớ về thanh xuân và tình yêu chưa kịp nở rộ đã héo rũ của cô. Chỉ trách đã yêu quá nhiều nên tổn thương cũng quá sâu, tuổi thanh xuân cũng không thể thắng nổi việc cảnh còn người mất. Bỏ đi, hôm nay đến đây là để buông bỏ tất cả, không để những chuyện xưa cũ này quấn lấy nữa. Tiểu Cửu ngửa đầu, nước mắt vô thức chảy xuống, nói thì dễ chứ làm thì khó, làm sao có thể dễ dàng buông bỏ tất cả như vậy được. Cô mím môi muốn rời khỏi hành lang dài trong vườn hoa này – nơi đã lưu giữ ký ức thời thanh xuân của cô. Nhưng lúc xoay người, cô không thể tin được mà mở lớn hai mắt, chàng trai năm ấy tựa như đã vượt qua đoạn thời gian mười năm rồi xuất hiện trước mặt cô… Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
Sinh nhật năm 25 tuổi, Tiểu Cửu quay lại với người đàn ông từng là tất cả của mình, cũng là người từng làm tổn thương cô đàn ông đó là Quý Thần và cũng là Quý Tử Thần của năm 18 tuổi niên thiếu, hai người từng là một cặp đôi thần tiên được bao người ngưỡng mộ. Ở lứa tuổi đơn thuần ấy, chỉ cần nắm tay nhau đã là hạnh phúc, chỉ cần một nụ hôn nhẹ cũng đã là mỹ vị nhân gian tình yêu trong sáng như vậy, thế mà lại trở nên vẩn đục chỉ vì mối thù hận của thế hệ trước và những âm mưu đen tối do mẹ kế của cô gây cuối cùng, chàng trai từng tràn đầy niềm tin vào tương lai năm ấy đã mất đi hy vọng, mang theo bản án ba năm tù và sống trong ngục giam khổ cô gái vô tư hồn nhiên cũng chẳng hạnh phúc là bao, cô mất đi người mình yêu, mất đi niềm vui nhỏ bé của mình."A Thần, anh có biết chuyện hạnh phúc nhất vào mùa đông là gì không?""Là gì?""Chính là sau khi tan học được cùng anh đi tới căn tin, ăn một phần lẩu nóng hổi nghi ngút."Sau khi gặp lại nhau, một người cho rằng đối phương đã chết, một người thì ghi hằn sự hận Thần của hiện tại đã đứng trên đỉnh cao một lần nữa, anh không còn là thiếu niên đơn thuần của ngày trước, không còn là người dễ dàng bị lừa vào bẫy âm thực hiện kế hoạch của mình, anh giấu đi những tình cảm còn sót lại dành cho cô gái ấy, anh giam giữ cô, ngày đêm hành hạ cô, muốn để cô cảm nhận những nỗi khổ, những đau đớn anh đã chịu đựng trong sáu năm Quý Thần nỡ sao?Anh nỡ để Tiểu Cửu đau đớn, khóc lóc vì bị giày vò sao?Anh nỡ khiến Tiểu Cửu chán ghét mình sao?Có lẽ tình yêu sâu đậm và những năm tháng hạnh phúc bên nhau vẫn không che đi được sự thù hận của Quý Thần. Anh từng do dự, từng chần chừ, cũng từng muốn bất chấp mà ở bên cạnh cô. Nhưng quá khứ đau thương ấy lại nhắc nhở anh một lần nữa…“Đúng vậy, anh đang làm gì thế này, rõ ràng là nên tra tấn cô, nên hận cô nhưng vì sao lại anh lại không nhịn được mà đối xử tốt với cô, mềm lòng thêm lần nữa. Nhận lấy giáo huấn đau khổ lúc 6 năm trước vẫn chưa đủ sao, vẫn muốn giẫm lên vết xe đổ lần nữa à, Quý Thần lạnh lùng cười tự giễu. Anh dùng sức nhắm mắt rồi ngoan độc đưa ra quyết định, anh phải tàn nhẫn hơn nữa nếu không anh sẽ chẳng thể nào thoát ra khỏi lốc xoáy này.”Song có đôi khi, ông trời lại trêu đùa con người một cách quá trớn, sau khi sự thật được phơi bày, Quý Thần hối hận hận bản thân mình vì ngu muội, vì bị thù hận che mắt mà chưa từng nghĩ đến cảm giác của cô. Hơn ai hết, Tiểu Cửu mới là người chịu khổ sở nhất, mất mát nhất. Thế mà anh nhẫn tâm làm cô đau đớn, khiến cô rơi vào con đường tiến thoái lưỡng nan, sống không được, chết cũng chẳng xong. Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAvelandNhưng may thay, guồng quay số phận không trêu đùa đôi ta, Tiểu Cửu chấp nhận cho anh một cơ hội để thay đổi! “Trước đây hai chúng ta đã mất quá nhiều thời gian bởi vì hiểu lầm và những chuyện của thế hệ trước, anh biết anh thật sự có lỗi với em, nhưng nếu đã không thể quên đi đối phương vậy em có thể buông bỏ hết những hận thù của thế hệ trước, cho anh một cơ hội nữa được không? Anh nhất định sẽ khiến cho em quên hết những đau khổ này!”Quý Tử Thần là người mà Tiểu Cửu yêu nhất, dù rằng ba cô ngăn cản, dù rằng tình yêu ấy không nhận được sự ủng hộ, nhưng cô chẳng đành lòng buông bỏ tình yêu ấy, cũng nuối tiếc phải rời xa cũng từng hối hận vì năm đó đã một bước đẩy anh vào ngục giam, có lẽ vì thế mà trong những năm tháng bị tra tấn triền miên, những cơn mê tình cao trào đầy nước mắt, Tiểu Cửu chưa từng có ý định trốn chạy khỏi thể là cô muốn bù đắp, cũng có thể vì sự áy náy trong lòng cô và hơn cả là tình yêu cô dành cho anh vẫn đậm sâu như ngày suy cho cùng, giới hạn con người cũng chỉ đến mức đó, dù yêu đấy nhưng sự hành hạ giày vò của anh khiến cô muốn buông bỏ, khiến cô muốn trốn khi được tự do, Tiểu Cửu vẫn luôn nhận được sự giúp đỡ của anh, vẫn luôn được anh âm thầm quan tâm. Cuối cùng, cô lựa chọn cho anh một cơ hội này không chỉ là cho anh thay đổi và bù đắp mà còn là một con đường giải thoát cho trái tim đầy nỗi nhớ nhung anh của không còn là Quý Tử Thần thuở thiếu thời non trẻ nữa, mà anh là Quý Thần, một người đàn ông trưởng thành và chín sống về sau chỉ còn lại sự hạnh phúc và những tiếng cười. Quý Thần từng mất đi bảo vật mà mình trân quý nên giờ anh càng trân trọng và yêu chiều cô hơn. Điều đó không phải là sự tội lỗi muốn bù đắp mà là vì anh yêu cô, chỉ thế thôi.“Sau khi ở bên nhau, trong lòng anh đầy ắp cảm giác đã đánh mất một món đồ quý giá nhưng lại may mắn tìm về được. Trong suốt khoảng thời gian sống chung, anh như được quay về những ngày tháng vô âu vô lo, anh không tin vào thánh thần nhưng bây giờ anh thật sự rất muốn cảm ơn ông trời vì đã đưa cô về bên tháng sau vẫn còn rất dài, lần này đến lượt anh là người chủ đời một kiếp, chỉ có duy nhất đôi ta.”Với mình, “Dạy dỗ thành ái” không phải là một bộ truyện quá xuất sắc, tình tiết khá nhanh nhưng nó vẫn đủ níu chân mình đọc hết và cảm nhận tình yêu của Tiểu Cửu và Quý Thần. Trong cuộc sống, mấy ai bỏ lỡ nhau rồi mà còn gặp lại và chung bước đường chứ, tuy chia xa là vì thù hận nhưng ở bên nhau thì chỉ còn tình yêu đơn thuần và thật lòng vọng, mỗi người trong chúng ta sẽ không bỏ lỡ người mình yêu, người cố gắng sẽ có một kết cục đẹp, hệt như Tiểu Cửu và Quý Thần ảnh chỉ mang tính chất minh họa.*Nếu trong bài review có trích dẫn từ truyện, mọi người vui lòng tham khảo nguồn chuyển ngữ mà review-er đọc nhé ^^Cre pic Google/huabanNguồn chuyển ngữ Dawa
Tiểu Cửu ngạc nhiên ngẩng đầu, vừa thấy khuôn mặt của người đàn ông xong thì càng ngạc nhiên hơn, “A Trạch?”Người đàn ông gật gật đầu, “Anh vừa đến thì thấy bên này ầm ĩ cả lên, không ngờ lại là em.” Trong giây lát anh lại nhíu mày, “Sao em lại ở nơi này một mình?”Tiểu Cửu tự giễu bĩu bĩu môi không nói. Người đàn ông nghi hoặc nhưng cũng không hỏi thêm, anh cởϊ á vest ra khoác lên người Tiểu Cửu chỉnh lại cẩn thận. Tiểu Cửu nhìn lại lễ phục bị xé rách trên người mình, do dự nhưng cũng không từ chối. Người đàn ông lại lên tiếng “Đi ra ngoài một chút nhé?”Tiểu Cửu khẽ gật hoa viên không có ai khác, Tiểu Cửu tận hưởng sự yên lặng trong chốc lát. Một hồi sau người đàn ông mở lời, “Sáu năm không gặp em vẫn như vậy. Hiện giờ em thế nào?”“Ổn ạ,” Tiểu Cửu lí nhí nói, rồi lại lẩm bẩm, “Anh nói năm đó anh Thần đã chết thật sao?”Người đàn ông nhíu mày, “Quý Tử Thần?”Tiểu Cửu vâng một tiếng.“Nghe nói là đã chết, nhưng sau khi em đi anh cũng không chú ý. Sao lại đột nhiên nói đến anh ta?”Tiểu Cửu trầm lặng, lại hỏi “Chắc anh cũng biết rõ giới kinh doanh, có thể nói cho em về Quý Thần không?”Người đàn ông nhìn Tiểu Cửu đột nhiên nói sang chuyện khác, trong đầu nhoáng lên một tin tức. Nhưng anh cũng không để tâm, tức thì nói “Ba năm trước bất ngờ nổi dậy, đúng là rất có thực lực, tự mình gây dựng một nửa giang sơn.”Trong đại sảnh Quý Thần vừa mới bàn chuyện hợp tác xong đang trầm mặt, cô gái đó không có ở bên quầy đồ ăn. Anh cho rằng cô vào nhà vệ sinh nhưng giờ đã chờ mười phút mà vẫn không thấy bóng dáng đâu. Trong lòng Quý Thần dần nổi lên một ngọn lửa. Tiệc rượu đã sắp kết thúc, khách khứa lục tục ra về nhưng anh vẫn không thấy Tiểu Cửu đâu. Anh điên lên đi nhanh ra hoa viên, Tiểu Cửu thấy mọi người đi ra càng ngày càng nhiều, thầm nghĩ hẳn là sắp kết thúc rồi. Cô cuống cuồng nói với người đàn ông bên canh, “A Trạch, em phải về rồi.” Người đàn ông “Để anh đưa em đi.” Tiểu Cửu xua tay “Không cần, không cần đâu, tự em đi được rồi.” Nói xong cô vội quay lại đại xoay người Tiểu Cửu như chôn chân tại chỗ, cô nhìn thấy Quý Thần đứng trên bậc thang, cười như không cười mà nhìn như đóng băng, nhìn Quý Thần bước từng bước về phía mình. Người đàn ông thấy Tiểu Cửu đứng yên thì đi tiến lên hỏi thăm, “Sao thế?” Nhìn theo tầm mắt của cô gái, anh ấy nhìn thấy Quý Thần nhanh chân đi tới đây, một phen túm lấy cô đến bên người, rồi ghé vào tai cô nói gì đó. Cô gái ấy bất giác cả người run ấy vừa định bước lên ngăn lại thì Quý Thần đã gạt bỏ áo vest trên người Tiểu Cửu, anh ôm lấy eo cô nhanh chóng đi về phía gara. Tư thế nhìn như thân mật nhưng thực ra là kìm hãm này khiến người đàn ông phía sau nhíu mày. Anh ấy nhặt áo vest lên và đứng ở nơi đó đăm kịch nhỏTiểu Cửu *nháy nháy mắt* Anh ghen đó Thần *Lạnh lùng ngoảnh đầu sang một bên* Cửu *Mềm giọng* Không có thật sao, Thần ca ca~Quý Thần *nghiến răng* Lại đây, tôi thấy em thiếu dạy dỗ đúng Cửu *chạy trối chết* Thần ca ca em sai rồi! Truyện được dịch bởi Elizabeth. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.
Lạc Hinh thay chị gái trở thành vị hôn thê của thái tử gia nhà tài phiệt họ ngày cô đều tìm cách tán tỉnh, quyến rũ anh. Nhưng nào ngờ người đàn ông này chỉ coi Lạc Hinh như bậc con cháu, thậm chí chưa từng có ý định kết hôn cùng cô....Lúc trước“Em gọi anh là chồng được không?”“Tính biến tôi thành cầm thú sao? Không được, gọi chú nhỏ đi.”Sau này“Bé ngoan, về nhà với tôi.”“Hinh Hinh… em đừng thích cậu ta. Tôi sai rồi, xin em cho tôi một cơ hội nữa… tôi yêu em nhiều lắm.”“Chú à, chú già rồi còn thích gặm cỏ non sao? Không sợ bị nói là cầm thú à?”Phó Thần Dật “...”Trước kia dạy cô nói chuyện phải nghĩ đến hậu quả. Cuối cùng người tự vả mặt lại là anh.…Vai chính Phó Thần Dật - Lạc HinhThể loại Hào môn thế gia, trâu già gặm cỏ non, nữ truy, chú già giả đứng đắn VS bạn học nhỏ vác cọc tìm trâu.
Chương 16 Sau ngày đó, Quý Thần không dằn vặt cô nữa, năm ngày qua Tiểu Cửu sống rất bình yên, mãi đến khi kì sinh lý kết thúc, trong ngực cô thầm cảm thấy không ổn. Quả nhiên, buổi tối sau khi ăn cơm xong, Quý Thần bế cô lên giường, cởi sạch sẽ toàn thân cô rồi thấp giọng nói, "Làm tôi nhịn năm ngày, đêm nay em phải chịu trách nhiệm." Tiểu Cửu lập tức co người lại, nhắm mắt chuẩn bị đón nhận cơn kích tình. Bàn tay không an phận của Quý Thần nhéo nhéo hai đóa anh đào, đợi nó cứng lên Quý Thần mới cúi người ngậm vào, nhẹ nhàng liếm mút bằng đầu lưỡi. Tiểu Cửu hít một hơi, thân thể hơi ưỡn lên để giảm bớt cảm giác tê dại này, nhưng cô không ngờ như vậy càng tiện dâng bản thân lên miệng người đàn ông này hơn. Người đàn ông cắn nhẹ, Tiểu Cửu đã nhịn không nổi nữa mà thở chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Lát sau cuối cùng anh cũng ngẩng đầu, chuyển sang đầu nhũ bên kia rồi lặp lại y chang động tác lúc này. Cô gái nhỏ dưới thân vừa nức nở khóc vừa rên rỉ, bàn tay cào ra vài vết xước trên lưng anh. Quý Thần ngẩng đầu, dùng một tay tìm phía dưới, sờ được thân dưới ẩm ướt thì cười cười, hai ngón tay tiến vào cơ thể của cô gái nhỏ mà không báo trước, "Đúng là ngày càng nhạy cảm mà." Cô gái dưới thân giống một con cá đang thoi thóp, khi ngón tay anh trêu chọc thì cô há miệng thở dốc, anh nở nụ cười, ngón tay ác ý uốn lượn, gảy gảy trong cơ thể cô. Nháy mắt, thân thể của Tiểu Cửu tê rần, mồ hôi chảy từng giọt từng giọt xuống gối. Quý Thần đột nhiên cho thêm một ngón tay nữa vào, cô gái nhỏ ưm một tiếng, bỗng dưng cô cầm lấy cô tay anh, hai chân không nhịn được kẹp chặt lại, "Được rồi, đã nhiều lắm rồi, ưm..." Quý Thần không nghe theo mong muốn của cô, anh ép cô mở hai chân ra, nhìn cô chìm đắm trong bể tình, khi anh chắc chắn cô đã ướt đủ rồi mới rút ngón tay ra. Cô gái nhỏ đã khóc không thành tiếng vì sự trêu chọc của anh, thân thể trần truồng hơi run rẩy. Anh đè hai đùi cô, vào thẳng một lần, anh nâng hông cô lên rồi lấy gối ở đầu giường kê xuống dưới. Người đàn ông bắt đầu di chuyển một cách hưởng thụ. Mới đâm rút có vài chục cái mà cô gái nhỏ đã lên đỉnh, vừa khóc vừa đẩy Quý Thần, "Đừng, tôi đã tới rồi, anh đừng di chuyển nữa, ưm.. a". Người đàn ông kêu một tiếng thoải mái, bị cô kẹp chặt đến sảng khoái, tay hung hăng bấm trên đài hoa của cô, "Cô tới rồi thì không quan tâm gì nữa à? Ai dạy cô qua cầu rút ván vậy?" Tiểu Cửu hét lên một tiếng, chỉ còn biết ưm ưm a a chứ không nói được thêm lời nào nữa. Thân thể vừa mới trải qua cao trào lại bị cuốn vào một trận kích tình nữa khiến Tiểu Cửu không nhịn được lắc lắc đầu, nước mắt tràn ra ngoài, Quý Thần cúi đầu giễu cợt, "Đúng là không kiên nhẫn gì hết." Dứt lời anh di chuyển mạnh mẽ, hoa huyệt trở nên ướt át dưới kỹ thuật cao siêu của Quý Thần. Nhưng Tiểu Cửu lại muốn tránh đi từng đợt sóng tình ập đến, cô liên tục rụt thân thể lại muốn trốn đi. Nhưng người đàn ông lại mạnh mẽ nắm chặt hông cô, càng tiến sâu vào đến mức có thể cảm thụ được tử cung của cô hơi hé mở. Người đàn ông không kiên nhẫn thêm nữa, cả cây hàng khủng đâm thêm vài chục cái, Quý Thần cười nhẹ, "Tử cung nhỏ của cô thật khó mở." Nói xong dùng sức đâm một cái, Tiểu Cửu cảm thấy bụng nhỏ của cô tê rần, cuối cùng Quý Thần cũng bắn ra. Tiểu Cửu khóc cầu xin, "Đau quá, anh ra đi." Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn Thần nhìn cô một chút, nghĩ rằng đây đã là cực hạn của cơ thể này rồi, không cần vội vàng mở tử cung. Anh rút ra khỏi người cô. Hoa huyệt bị đâm đến mức tạm thời không khép lại được, tạo thành một cái miệng nhỏ tròn tròn, dịch thể bên trong không ngừng chảy ra. Quý Thần dời mắt, ôm cô gái nhỏ vào phòng tắm tắm rửa. Sau khi sửa sang xong, Tiểu Cửu đã mệt đến mức hóa thành vũng nước. Quý Thần đặt cô dựa trên bồn tắm, mở miệng nói, "Ngồi đây đợi tôi." Sau đó anh ra ngoài cầm chiếc khóa trinh tiết đã chuẩn bị từ lâu vào phòng tắm. Tiểu Cửu không còn sức lực nhìn thấy anh cầm cái gì trên tay liền sợ hãi lùi về sau, Quý Thần đến trước mặt cô, mở hai đùi cô ra gác trên thành bồn tắm. Tiểu Cửu khóc lóc năn nỉ, "Cầu xin anh, Quý Thần, dừng lại đi, tôi mệt quá." Quý Thần lại dùng sức đè chân cô, "Không làm cô, chỉ cho cô mang cái này thôi." Tiểu Cửu nhíu mày, cố gắng khơi dậy lòng thương hại của Quý Thần, "Tôi không muốn mang cái này, tôi sẽ nghe lời mà?" Vẻ mặt của Quý Thần rất dịu dàng nhưng câu nói ra khỏi miệng thì không cho phép thương lượng, "Không được." Nói xong đeo khóa trinh tiết cho Tiểu Cửu trong tiếng nức nở của cô rồi khóa chặt, "Tôi đi công tác ba ngày, cô phải mang cái này cẩn thận, nếu không thì..." Quý Thần dừng lại, không nói thêm gì nữa. Sau đó anh vươn tay bế cô gái nhỏ đang khóc nức nở lên bảo cô đi về giường, nhìn cô gái nhỏ khó khăn bước về phía chiếc giường, Quý Thần mới thu mắt lại. Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
dạy dỗ thành ái