em dám nói em không tính phúc
Chương 014: Muốn cưới em ấy. Sân Mộc xem nhẹ chính mình nên hiện giờ thân thể mới thật suy yếu, hắn cũng có nghĩ tới giới hạn suy kiệt lớn nhất, nhưng không nghĩ lại nghiêm trọng như vậy. Sân Mộc đem cơ thể cuộn tròn trong bóng đêm, hắn có thể cảm giác được rõ
Thích em k đc chối Mẹ bảo nói dối. 14. 8. 225. Mai Anh Em không phải quảng cáo Nên anh đừng bỏ qua 🥺. 17. 11. 452. Mai Anh @MaiAnh200111 · May 24. Top những cú đánh có tính sát thương cao nhất:
Hạnh phúc thực sự chỉ đến từ việc trân trọng những gì con đang có. 4. Hãy bản lĩnh khi kết bạn Hãy cẩn thận khi chọn bạn. Có những cô bé xấu tính, ghen tuông, nhỏ nhen, độc ác. Một vài người sẽ nói dối con, giả vờ kết bạn với con và sẽ đâm sau lưng con. Con cần tìm hiểu và có bản lĩnh khi kết bạn. 5.
Vợ đoàn trưởng giải thích: "Không phải em làm, sao em có thể nấu ngon như vậy được, là vợ của Quý Yến nấu đó, tay nghề của Đường Đướng rất giỏi em cũng không so được." Nói xong chị ấy trêu chọc Quý Yến: "Quý Yến, cậu thật có phúc khi cưới được Đường
Nhưng tôi tôn trọng 2 em, đó là quyết định đúng đắn. Bởi vì tôi nghĩ rằng chờ đến giây phút này nó có cái hay của nó, để cho mọi người thấy rằng giờ phút này là giờ phút họ bình an, dám nói với thế giới là 'tôi yêu em'. Anh không chúc tụi em trăm năm hạnh phúc vì
Em Dám Nói Em Không Tính Phúc. Tác giả: Hốt Nhiên Chi Gian. Tình trạng bản gốc: Hoàn 63 chính văn + 5 phiên ngoại. Tình trạng edit: Đang tiến hành. Cặp đôi: Mạnh DịchNam- Lộ Hiểu Vụ. Thể loại: Ngôn tình hiện đại, Vợ chồng hài hước biến thái. Nam chính biến thái và nữ
App Vay Tiền Nhanh. Edit Tiểu MótBeta HanaSau thiêu đốt kích tình, anh thỏa mãn ôm chặt cô ngủ, ôm cô trong ngực cảm giác thật kiên định.–Trong bóng đêm, chỉ có tiếng thở nhẹ, Hiểu Vụ từ từ mở mắt ra, nghe Mạnh Dịch Nam hô hấp đều đều, cô biết anh đang cô lại một chút cũng không buồn đầu không ngừng hiện lên lời nói hôm nay bác sĩ nói với cô, em gái à, đứa nhỏ, có khả năng......Suy nghĩ trong đầu Lộ Hiểu Vụ không ngừng luân chuyển, từng cảnh quay ngược chiều, cô vừa mới ra khỏi công ty, liền đụng phải Cảnh Hạo vừa mới đi làm việc về. Lâu quá không gặp nên anh ngỏ ý muốn đưa cô một đoạn đường, Lộ Hiểu Vụ từ chối không xong đành để anh đưa cô đến bệnh cứ nghĩ đến Cảnh Hạo chỉ đưa cô đến bệnh viện rồi đi ngay, không nghĩ đến là cô đánh rơi điện thoại trên xe anh, anh liền luôn đứng chờ cô ở ngoài nên, lại không cẩn thận làm anh nhìn thấy một màn mình âm thầm rơi lệ.–Hôm nay Lộ Hiểu Vụ trải qua sung sướng lẫn đau khổ cực hạn. Cô không cách nào hình dung được cảm xúc của mình khi nghe bác sĩ nói câu kia, đó là khiếp sợ cùng vui sướng! Vô số kinh hỉ cùng tâm tình chờ mong."Chị Lộ, trải qua lần kiểm tra lại nước tiểu vừa rồi, tôi đã xác định rõ được, chị đã có thai." Giọng nói của bác sĩ nghe rất điềm đạm, nhưng vẻ mặt thì lại không điềm đạm chút Hiểu Vụ kinh ngạc không nói nên lời, hơn nửa ngày mới mở miệng, "Thật vậy ạ? Nhưng..... ông xã tôi luôn tiêm thuốc tránh thai rồi mà.""Lần trước cô nói anh ta đã dừng tiêm ba tuần nay, đối chiếu lại với thời gian cô mang thai, chắc hẳn là đúng rồi. Có khả năng là, sau khi dừng thuốc đã phục hồi tương đối nhanh, hơn bình thường một chút. Cô hiện tại đã có thai được 28 ngày rồi."Trái tim Lộ Hiểu Vụ vui sướng đập loạn xạ, oa a a a a a a, mang thai, cô cuối cùng cũng mang thai rồi. Hiểu Vụ hưng phấn che miệng, kích động quá sẽ rơi nước mắt mất, thật tốt quá, Dịch Nam à, chúng ta có con rồi, bé con thuộc về chính chúng biểu tình trên mặt bác sĩ, Lộ Hiểu Vụ lại cố tình không chú ý đến, bác sĩ còn chưa có nói hết."Nhưng mà....." Bác sĩ nhìn vẻ mặt hưng phấn của Hiểu Vụ, tâm có chút không đành lòng, nhưng vẫn nên nói chân tướng sự thật cho cô mà cái gì? Lộ Hiểu Vụ mở to mắt nhìn bác sĩ, bác sĩ có muốn chúc mừng thì cũng nên đừng dùng bộ mặt nghiêm túc đó chứ, làm cho cô hơi lo lắng, đừng có nói cho cô biết là đứa bé không tốt nha. Cô biết thân thể của mình rất tốt, sau khi trở về cô sẽ tẩm bổ tốt mà."Họ hàng nhà cô có ai sinh đôi không?" Bác sĩ chậm rãi Vụ sợ run một chút, suy nghĩ một lúc lâu sau mới nói, "Có bác tôi ngày xưa đã sinh đôi."Bác sĩ gật gật đầu, "Theo như lần trước kiểm tra cô, chúng tôi phát hiện có một Sarcoma bên cạnh tử cung của cô."Khối u! Hiểu Vụ vừa nghe đến chữ mẫn cảm này, từ tai truyền đến dây thần kinh đều căng lên, khối u dài ư? Không thể nào!Bác sĩ vừa nhìn thấy vẻ mặt biến đổi nhanh chóng của cô, vội an ủi "Khoan đã, hay nghe tôi nói, Chúng tôi nhìn phim chụp X-quang, có thấy một vật thể giống như có răng và tóc, sau khi trải qua thảo luận chúng tôi rút ra kết luận. Đó là em gái song sinh của cô."...... Khiếp sợ, đờ ra, Lộ Hiểu Vụ không còn biết nên phản ứng thế nào nữa. Cô chỉ có thể ngây ra nghe bác sĩ giải thích, bởi vì cô thực sự không hiểu lắm, thật không thể tưởng tượng nổi!"Mẹ của cô lúc ấy hẳn là mang thai đôi, nhưng có thể là do cô quá mạnh mẽ, đem dinh dưỡng của em gái cô hấp thu hoàn toàn, cho nên chỉ có cô mới có thể trưởng thành phát triển thành thai nhi, còn em gái cô thì bị tắc lại ở trong cơ thể, hình thành khối u của cô, giống như một bộ phận bám vào trong cơ thể."Lộ hiểu Vụ trợn mắt há hốc mồm!"Chúng tôi cũng rất ngạc nhiên, nó tồn tại trong cơ thể nhiều năm như vậy, nhưng không hề ảnh hưởng gì đến sinh trưởng bình thường của cô, đây thật sự là một kỳ tích. Nhưng, hiện tại nếu cô muốn sinh con, thì nhất định phải cắt bỏ nó trước, bằng không, cô và em bé nhất định sẽ nguy hiểm." Thầy thuốc cuối cùng cũng dừng Hiểu Vụ nhìn thầy thuốc mím chặt môi, đầu óc hỗn độn, con cô nhất định sẽ nguy hiểm. Cô sợ run tim đập dồn dập, có loại cảm giác ghê rợn dâng lên trong cơ thể. Con cô, con cô sẽ như thế nào?"Tôi hiện tại nên làm gì đây?" Lộ Hiểu Vụ cố gắng kìm nén xúc động."Thừa lúc mới mang thai, cô nên bỏ đứa bé càng sớm càng tốt, sau đó lấy khối u ra thêm một lần nữa, chờ sau khi hoàn toàn khỏe mạnh hãy nghĩ đến chuyện sinh một người con khác." Bác sĩ trấn định lại tinh thần đưa ra đề thai, mổ? Những từ ngữ này bay loạn xạ trong đầu óc của cô. Giống như cây kim châm vào mọi bức vách tường trong não cô, sợ hãi trong lòng từ từ tăng lên!"Ý của bác sĩ là muốn bỏ con tôi?" Lộ Hiểu Vụ suy nghĩ cẩn thận ý của bác sĩ không phải là ý này."Đúng vậy, càng nhanh càng tốt." Bác sĩ bình tĩnh gật đầu, vẻ mặt nghiêm Lộ Hiểu Vụ điên cuồng lắc đầu, cô không cần phải bỏ đứa nhỏ, không cần! Cô hoảng loạn bắt lấy cánh tay bác sĩ, "Có thể xin đừng lấy con tôi ra được không? Làm ơn hãy nghĩ cách khác?""Không thể, nếu không lấy bào thai ra, cô không chỉ không thể làm phẫu thuật lấy khối u ra, mà còn có khả năng khi bào thai trưởng thành, dẫn đến biến chứng, sẽ bị ảnh hưởng không ít, cũng có thể sẽ nguy hiểm đến cả tính mạng cô." Bác sĩ kiên quyết cụ Hiểu Vụ rốt cuộc hiểu được, nếu cô thật sự muốn có con, nhất định phải phá cái thai này, nhưng phẫu thuật xong cũng sẽ rất khó có cơ hội mang thai. Bác sĩ nói, cơ hội mang thai chỉ có khoảng 30%Lộ Hiểu Vụ hoàn toàn choáng váng! Cô không thể giữ cái thai, mà có thể về sau cũng không thể mang thai nữa!Bác sĩ lại nói cho cô rất nhiều điều, một câu cô nghe cũng không vào. Cô ngẩn ngơ đi ra khỏi bệnh viện, hoàn toàn không biết mặt đã rơi đầy nước Cảnh Hạo giữ chặt cô, cô liền nhịn không được nữa, thất thanh khóc rống lên! Cảnh Hạo đành phải mang cô rời khỏi bệnh viện, đến công viên, im lặng ngồi cùng cô cả buổi thoại của Mạnh Dịch Nam không ngừng reo, cô đành phải tháo pin điện thoại ra, không dám nhận cũng không dám về, cô đang cực kỳ rối loạn!Cô suy nghĩ cả một buổi chiều, vẫn cảm thấy rối bời như cũ! Rốt cuộc có nên nói cho Dịch Nam hay không? Các vấn đề cứ đan xen lẫn lộn trong đầu nghĩ đến bộ dạng anh ôm Đinh Đinh Đang Đang, nghĩ đến bộ dáng thâm tình của anh nói với cô muốn có con, nghĩ đến anh xấu xa đắc ý khoe khoang tương lai con nhất định đẹp trai giống anh, Hiểu Vụ liền đau thắt lại, bọn họ đã có một đứa con! Anh đã được làm ba ba, cục cưng trong bụng có thể chính là con? Nhưng hiện tại lại..........Cô sẽ phải nói như thế nào đây? Anh sẽ không thể hưởng thụ niềm vui làm ba, cũng sẽ chịu đựng đau khổ mất đi đứa con! Cô không cần, không cần phải làm cho anh cũng phải đau khổ giống như cô! Nghĩ đến chính mình giống như đang ngồi máy bay lên trời rớt phịch một cái xuống, giống như vui sướng cực điểm rồi rơi tõm vào vực sâu! Thật sâu, lại quá đen khiến cho cô chỉ có sợ hãi và sợ hãi! Dịch Nam, em sợ không thể sinh con cho anh!Nếu anh căn bản không biết sự tồn tại của đứa con này, anh có thể sẽ không quá đau khổ? Lộ Hiểu Vụ suy nghĩ cả buổi chiều, rốt cuộc cũng quyết định, cô không thể cho anh biết! Tuyệt đối không thể!End.Sarcoma là khối u ác tính ung thư của mô liên kết. Có khoảng trường hợp mới được phát hiện bị sarcoma mỗi năm tại Hoa Kỳ. Ở bất kỳ thời điểm nào cũng có khoảng người đang phải đối đầu với căn bệnh trên triệu người Hoa Kỳ được chẩn đoán bị ung thư trong năm 2010. Khoảng 1% trong số đó bị sarcoma. Khoảng người được chẩn đoán bị ung thư vào năm này, trong đó có khoảng 50% nam và 50% nữ. Sarcoma xuất hiện ở trẻ em và người trẻ tuổi nhiều hơn so với những loại ung thư khác. Hơn phân nửa số bệnh nhân bị sarcoma có độ tuổi dưới 60. Độ tuổi trung bình của những bệnh nhân được chẩn đoán bị sarcoma xương là 41, trong đó có hơn 40% người dưới 35 tuổi. Độ tuổi trung bình của những bệnh nhân bị sarcoma mô mềm là 58, trong đó có khoảng 20% dưới 35 tuổi. Trong khi đó, chỉ có khoảng 2% người bị ung thư vú và 1% người bị ung thư đại tràng dưới 35 tuổi. Ngoài ra, khoảng 15% trường hợp ung thư ở trẻ em là sarcoma, và khoảng 15% người bị sarcoma là trẻ sarcoma là một bệnh hiếm gặp và phức tạp, nên những người bị bệnh này cần phải tìm kiếm nơi điều trị tốt nhất có thể để cải thiện khả năng sống còn của mình. Nhiều bác sĩ chưa bao giờ nhìn thấy hoặc điều trị những bệnh nhân Sarcoma có nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp có nghĩa là một khối u thịt. Sarcoma bắt nguồn từ mô liên kết của cơ thể. Các mô liên kết bình thường của cơ thể bao gồm mỡ, các mạch máu, dây thần kinh, xương, cơ, mô da sâu, và sụn. Sarcoma được chia ra làm 2 nhóm chính bao gồm sarcoma xương và sarcoma mô mềm. Sau đó chúng còn được chia ra nhỏ hơn dựa vào loại tế bào tìm thấy được trong khối u. Chúng có chung một số đặc tính vi thể và có những triệu chứng tương tự nhau. Sarcoma có thể xuất hiện ở cả người lớn và trẻ em.
Hana *cúi đầu* Với tiêu chí chờ người không bằng tự mình cố gắng, ta cùng Mèo đầu heo nhà ta, cộng thêm Âu Dương Lâm Thần Linh Tinh Lung Tung và ong péo quyết định làm bộ “Em dám nói em không tính phúc” của tác giả Hốt Nhiên Chi Gian. Bộ này đã có kha khá nhà làm mà ta đợi hoài không qua được chương 6. Với độ ham hố của ta nên ta đã đi câu dẫn thêm mấy tình yêu nữa làm bộ này. Lý do vì đông người làm sẽ vui và nhàn hơn, quan trọng là ta sợ bộ này độ H cao quá khiến ta đang làm thì ngã gục. ha ha. Có chết cũng muốn kéo theo mấy người nữa chết theo a. Tuần này sẽ bắt đầu edit và tuần sau sẽ bắt đầu đăng Bên nhà BB cũng sắp làm bộ này và ta xin khẳng định là hai nhà “Nước sông không phạm nược giếng”. Mỗi nhà mỗi người có lối hành văn và cách sử dụng đại từ nhân xưng riêng, chính vì thế mọi người đừng so sánh gì mà hãy ủng hộ cả hai nhà nhé. Về lịch post thì sẽ được cập nhật sau. Phần nhà nào edit sẽ được post trực tiếp bên nhà đấy và dẫn link về các nhà còn lại cho vui cửa vui nhà. Tác giả Hốt Nhiên Chi Gian Tình trạng bản gốc Hoàn 63 chính văn + 5 phiên ngoại. Tình trạng edit Đang tiến hành. Cặp đôi Mạnh DịchNam– Lộ Hiểu Vụ. Thể loại Ngôn tình hiện đại, Vợ chồng hài hước biến thái. Nam chính biến thái và nữ chính thì có suy nghĩ hơi khác người. Convert Mưa cầu vồng – tàng thư viện. Edit hana – mều lười, Mèo mun – mèo đầu heo siu nhưn, Lâm Lâm – người mang tính nô lệ cao, em Linh Tinh Lung Tung – sát thủ dựt tem và em Ongpeo – mang trong mình dòng máu BT. Thứ tự chọn chương theo thứ tự sau số 1 là ta, số 2 là mèo đầu heo, số 3 là Lâm Lâm, số 4 là Linh Tinh Lung Tung, số 5 là em ong péo. Tương đương với số thứ tự là số chương. Ví dụ ta số 1 sẽ làm chương 1. Lời tác giả Thật ngại quá, truyện này nói về một nữ chính có lối suy nghĩ không bình thường cùng với một nam chính sinh lý quá không bình thường. Tóm lại truyện này thật không bình thường. hana tác giả này mới không bình thường, ai đồng ý giơ tay…. Truyện này có H, cũng có cười ra nước mắt, hơi ngược một chút, tóm lại là về một cặp vợ chồng có sắc thái tâm lý tình cảm vô cùng phong phú. Hana chia luôn cho mọi người đỡ quên sún toàn nói ta có sở thích tự ngược à Hana văn án, chương 1, 6, 11, 16, 21, 26, 31, 36, 41, 46, 51, 56, 61, phiên ngoại 1. Mèo đầu heo siu nhưn chương 2, 7, 12, 17, 22, 27, 32, 37, 42, 47, 52, 57, 62, phiên ngoại Lâm Lâm chương 3, 8, 13, 18, 23, 28, 33, 38, 43, 48, 53, 58, 63, phiên ngoại Linh Tinh Lung Tung chương 4, 9, 14, 19, 24, 29, 34, 39, 44, 49, 54, 59, phiên ngoại 3. Ongpéo chương 5, 10, 15 vì lí do đặc biệt nên từ chương 20, 25, 30, 35, 40, 45, 50, 55, 60, phiên ngoại 4 sẽ do soái ca X ba chấm ca ed… P/S Do sơ xuất khi chia chương nên có 1 số chương bị nhầm… Nếu 1 ngày đẹp trời có EB thì mình sẽ chỉnh lại…hí hí Văn án Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Phiên ngoại 1 Phiên ngoại Phiên ngoại Phiên ngoại 3 Phiên ngoại 4 Pass 17 Pass 41 Mọi người có thể gặp con Nam ca và Vụ tỷ ở đây Có thể thăm Tiểu Bình bêtê của chúng ta ở đây
ED Lâm Lâm đáng yêu nhất trần đờiBeta Hana ác ma nhất trần đời…..Trải qua thời kỳ mang thai chín thàng mười ngày, cuối cùng Hiểu Vụ cũng đón được đứa con trai đầu lòng ra đời, một bé trai bụ bẫm nặng bốn kí Dịch Nam sẽ không bao giờ quên được cái ngày con trai anh ra đời, đó là một sự chờ đợi lâu nhất trong cuộc Hiểu Vụ trong cơ thể còn có một thai lưu của người chị em song sinh, nên khi mổ đẻ cái thai lưu này cùng với đứa bé cùng được lấy ra. Mạnh Dịch Nam thật muốn ở bên cạnh cô lúc này, nhưng là tình huống mổ đẻ của Hiểu Vụ là tình huống đặc thù nên anh cùng ba mẹ vợ đều phải ở ngoài cửa phòng mổ Dịch Nam ở ngoài hành lang bệnh viện lo lắng đi qua đi lại, anh đã cố gắng bỏ thuốc lá gần một năm, nhưng là giờ phút này anh thực muốn được hút một điếu thuốc, bởi vì chỉ có mùi vị của thuốc lá mới có thể khiến cho anh bình tĩnh một chút.“Dịch Nam, con ngồi xuống đi.” Lộ mẹ nhẹ giọng gọi anh.“Vâng.” Dịch Nam gật gật đầu, đi qua ngồi xuống cạnh Lộ mẹ. Nhưng là chưa đầy một phút anh lại bất giác đi tới đi lui, anh không thể nào ngồi yên được. Đầu óc đều là nghĩ Hiểu Vụ giờ này thế nào? Cô có phải đang đau đớn không? Có nguy hiểm gì hay không? Tuy rằng hôm nay là bác sĩ Tần mổ chính, cũng đã cam đoan xác suất thành công là 95%, nhưng là chẳng phải còn 5% nguy hiểm sao? Bảo anh làm sao có thể yên tâm, hơn nữa thể chất Hiểu Vụ thật sự có thể chịu được cuộc đại phẫu này sao?Dịch Nam cứ như vậy phiền não, cuối cùng là tự nguyền rủa vì bản thân đã khiến Hiểu Vụ mang thai. Anh bắt đầu hối hận, vì sao ông trời lại bắt việc sinh đứa bé vất vả như vậy cho người phụ nữ? Phụ nữ chẳng phải rất yếu ớt, sao lại bắt họ phải mang thai khổ cực như vậy, thật là không công bằng. Anh bắt đầu nghĩ chắc chắn sẽ không bao giờ khiến cho Hiểu Vụ mang thai nữa, chỉ mới có một đứa mà đã khiến nàng vất vả như vậy, anh chắc chắn sẽ lại dùng thuốc tránh thai, không bao giờ làm cho cô phải mang nặng đẻ đau như vậy như là trải qua hàng ngàn thế kỷ, phòng phẫu thuật cuối cùng cũng truyền ra âm thanh tiếng trẻ con khóc OA~ ! thật vang dội, ba người ngoài cửa đều kinh hỉ vạn phần, kích động không chốc lát, y tá bế một đứa bé đi ra, hướng hành lang chính gọi “Ba của bé này ở đâu?”Lộ mẹ nhìn Mạnh Dịch Nam ngây ngốc liền đáp “Ở đây, ở đây. Mạnh Dịch Nam, mau đứng lên.”Mạnh Dịch Nam hai chân luống cuống hướng chỗ y tá đi đến, Lộ mẹ Lộ cha đi theo sau.“Chúc mừng, là con trai, bốn cân rưỡi.” Y tá vừa nhìn thấy ba đứa bé là một đại soái ca, lập tức vẻ mặt tươi cười chúc Nam đứng bên cạnh y tá, kích động ngẩn ngơ như cũ, đây là con chúng ta, con của chúng ta, Lộ Lộ! Dịch Nam cẩn thận tiếp nhận con từ trong tay y tá, oa~, trong lòng kích động không nói nên lời! Trợn mắt nhìn ký, tiểu tử này tại sao lại mặt nhăn nhúm như vậy? Gương mặt hồng hồng, mặt lại nhăn như vậy, khuôn mặt nhỏ bé, hai mắt nhắm nghiền, cái miệng nhở nhắn chu ra, lông mi cũng nhăn lại, tiểu tử này kháng nghị gì mà vừa ra đã có cái biểu tình này a?“Nó khó chịu sao?” Mạnh Dịch Nam nhìn đến đứa con trong tay, câu hỏi đầu tiên cư nhiên lại là câu hỏi này. Sau làm cho Hiểu Vụ biết liền hung hăng phê bình hắn.“Ha ha, khong phải, đứa bé nào vừa sinh ra cũng như vậy cả.” Y tá cười càng ngọt, này ba đứa bé thật ý tứ.“Là con trai, haha, tôi đã có cháu ngoại.” Lộ ba kích động cẩn thận mở ra tã lót, nhìn đến kia tiểu kê kê đáng yêu, rốt cục vui vẻ ra mặt , ông chính là muốn một cháu ngoại, giờ mong muốn đã trở thành sự Nam gắt gao nhìn chằm chằm đứa bé trong lòng “Con, nếu sau này con dám trưng cái biểu tình khuôn mặt này cho mẹ con xem, ba sẽ đánh con đó nha.” Đứa nhỏ trong lòng bất an cau mày, mặt càng ngày càng nhăn, giống như đang uy hiếp Mạnh Dịch Nam, chu cái miệng nhở, oa oa khóc rống lên. Dịch Nam sợ tới mức xanh mặt, y tá nhanh tay đem đứa bé ôm lại “Được rồi, mọi người chờ một chút, bác sĩ còn ở bên trong lấy ra cái thai lưu.” Nói xong, ôm đứa bé đi Nam nhìn tay mình trống rỗng, nhìn Lộ mẹ lại nhìn y tá rời đi “Đứa nhỏ…” Mẹ vợ kéo tay hắn hạ xuống cười nói “Đứa nhỏ này tương lai nhất định rất hoạt bát, thanh âm vang to như vậy.” Dịch Nam trong lòng nói thầm, trăm ngàn lần đừng cho nó hoạt bát thành hỗn thế ma Hiểu Vụ sau khi tỉnh lại sau cuộc phẫu thuật, chuyện đầu tiên muốn làm đó là nhìn mặt con. Mạnh Dịch Nam lo lắng, bèn mời y tá mang đứa nhỏ lại đây. Anh đã mời bố mẹ vợ đi về nhà nghỉ ngơi trước, sau có chút thời gian sẽ qua giúp anh cùng Hiểu Vụ vừa thấy y tá vào cửa, trong mắt đã bắt đầu ươn ướt. Gắt gao càm chặt tay của Dịch Nam, trong lòng thực kích động. Hiểu vụ cẩn thận tiếp nhận đứa nhỏ trong tay y tá, vô cùng cẩn thận nhìn đứa bé trong lòng mình, đây là đứa con của bọn họ, đứa bé đáng yêu nhất. Hiểu vụ kích động nhìn cái mũi nho nhỏ của đứa bé, đôi mắt dài nhắm chặt của nó, lông mi thật tinh tế, còn có cái miệng đáng yêu nhỏ nhắn, hình dáng lỗ tai rõ ràng, thật tinh tế, đay là con của chúng ta. Hiểu Vụ kích động mắt đã muốn khóc “Con của chúng ta.” Dịch Nam nhìn cô xúc động, tâm tình cũng dịu đi, gắt gao ôm lấy cô, một tay nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên khóe mi “Đừng kích động, đừng kích động.”“Nó thật đáng yêu” Hiểu Vụ thật vất vả để không khóc nữa, cười nhìn đứa bé trong lòng, tay nó gắt gao ôm lấy chiếc tã lót lên miệng, ngủ thật sự ngon, Hiểu vụ nhịn không được hôn lên trán đứa nhỏ.“Em xem, nó giống em.” Dịch Nam nhìn con, so ra với lúc mới sinh mặt đã không còn nhăn nhiều nữa, vẻ mặt an tường ngủ say, thực ngoan, thực đáng yêu.“Lông mi của nó giống anh, không biết ánh mắt có giống không?” Hiểu Vụ đau lòng ôm con vào lòng, thật muốn nhìn nó mở to mắt.“Giống em nhiều hấp dẫn.” Dịch Nam mỉm cười khẽ vuốt má cô, hy vọng đứa nhỏ giống cô hết thảy.“Con trai giống anh mới tốt.” Hiêu Vụ lắc đầu, không đồng tá nhìn hai người ôm đứa bé, anh một câu, em một câu, xem là giống ai thì tốt, nhịn không được ở bên cạnh cười khẽ “Đứa bé bản mặt giống của ba, cái mắt cái mũi đều giống, còn cái miệng với cằm thì giống mẹ.” nói xong, ôm đứa nhỏ mang vào phòng dành cho trẻ sơ Vụ lưu luyến không rời nhìn đứa nhỏ, trong lòng ấm áp dựa vào lòng Dịch Nam “Cục cưng.” Vẫn mong được ôm cục cưng, nhìn thấy nó mở Nam khẽ vuốt tóc cô, ôn nhu nâng mặt cô lên, kia gương mặt mập mạp, hai mắt vẫn còn chứa lệ, trong lòng cảm động “Lộ Lộ, cảm ơn em.” Khẽ hôn lên môi cô, cảm ơn cô vì anh mà chịu cực Vụ khẽ nhắm hai mắt, nước mắt nhẹ nhàng chảy xuống hai má, em mới phải cảm ơn anh, làm cho em biết thế nào là tình yêu, thế nào là hạnh phúc! Hiểu Vụ hai tay vòng qua cổ anh, lấy sức ôm hôn thật sâu. Dịch Nam, em yêu anh.……Một tháng sau, Lộ hiểu Vụ ra mẹ, Lộ cha đều đến đây, chăm sóc cô ở cữ, trước là giúp cô học tập việc làm mẹ, chăm sóc con, hai là truyền lại kinh nghiệm nuôi dạy con, Lộ hiểu Vụ tỏ ra rất biết nuôi con, kia thật thoải cùng thì cũng đến ngày con trai cô đầy tháng, nhà Lộ Lộ làm một tiệc mừng ngày đầu tháng của con. Này tiệc rượu thật náo nhiệt, bạn bè tốt, ngay cả Diệp Tỳ ở nước ngoài cũng cố ý bay trở về. Mọi người đều chúc hai người đã có quý Hiểu Vụ nhìn đến Tô Niệm Thanh cũng đến, Dịch Nam cúi đầu ghé vào tai cô nói “Cô ấy vẫn muốn trông thấy em.” Hiểu Vụ mỉm cười, tốt, cô cũng muốn gặp Tô niệm Thanh.“Chúc mừng, chúc mừng.” Tô Niệm Thanh đưa một cái phong bao đỏ thẫm, đối Hiểu Vụ cười.“Cảm ơn, Tô tiểu thư.” Hiểu Vụ khéo Niệm Thanh liếc mắt một cái nhìn Mạnh Dịch Nam, ánh mắt mới dừng ở đứa bé trong lòng Hiểu Vụ “Thật đáng yêu, tôi có thể ôm một cái không?Hiểu Vụ gật gật đầu, cẩn thận đem đứa nhỏ đặt vào tay cô ta, Tô Niệm Thanh nhìn đứa nhỏ, đứa nhỏ bị chấn động, tay nhỏ bé giật giật, Tô Niệm Thanh kích động hô to “Tay nó cử động kìa, thật đáng yêu a.”Dịch Nam đem Hiểu Vụ tựa vào lòng mình, cúi đầu nhìn cô, trong mắt tràn đầy hạnh phúc, bọn họ hạnh phúc như vậy làm cho Tô niệm Thanh hâm mộ không thôi. Dịch Nam cười nói “Nếu thích như vậy thì mau kết hôn, tự mình sinh một đứa đi.”Tô niệm Thanh Phiêu mắt liếc Dịch Nam một cái “Sinh đứa nhỏ rất vất vả, em á, coi như hết.” Đem đứa nhỏ trả lại cho Hiểu Vụ, chân thành nhìn cô nói “Tôi rốt cục hiểu được cô vì sao lại hạnh phúc như vậy.”Lộ Hiểu Vụ cười nhẹ “Cảm ơn, cô cũng sẽ hạnh phúc.” Cô thấy Tô Niệm Thanh như vậy đối với mình chúc phúc ấm áp cùng mang theo một sự hâm mộ, tâm tình thật vui Nam hướng chỗ Diệp tỳ đi qua hỏi “Michael sao lại không đến?”Diệp Tỳ ngồi lui vào, ý muốn anh cùng ngồi , nói “Anh ấy không muốn nhìn mặt tình địch” Dịch Nam sắc mặt trầm xuống, tên này vẫn vậy “Vâng, kính nhờ cậu, lần trước không phải chúng ta đã nói rõ ràng sao?”“Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Hoàn hảo, anh cùng Hiểu vụ thực hạnh phúc, cuối cũng làm cho tâm của em hoàn toàn tuyệt vọng.” Diệp tỳ cười nhẹ nhìn Hiểu Vụ ôn nhu cúi đầu, đối với đứa bé trong lòng giọng nói nhỏ nhẹ.“Diệp tỳ.” Dịch Nam gầm nhẹ, sớm biết thế sẽ không mời hắn đến dự đầy tháng của thằng cu. Diệp tỳ vừa nghe liền kích động la hét muốn về xem một chút.“Được rồi, anh hạnh phúc, em cũng hạnh phúc, cả đời này không thể dây dưa không rõ.” Diệp tỳ đột nhiên thần bí tiến gần anh, bên tai nói nhỏ “ Anh nói, có phải hay không lúc trước em trở về thông đồng với Chung Bình khiến anh có vẻ dễ dàng hơn hơn không?”“Dựa vào, Diệp Tỳ, cậu còn nói bậy nữa, anh liền mua vé máy bay, đưa cậu về nhà.” Dịch Nam mặt tối sầm, đứng lên, anh thực không chịu nổi tiểu tử cố chap này, vấn đề này còn muốn dây dưa đến bao giờ mới dứt?“Ai, ai, nói giỡn chút mà anh tưởng thật sao?” Diệp Tỳ hai tay bám chặt lấy ghế, nhìn anh như đang muốn dùng sức lôi cậu ra khỏi nhà. Giơ lên hai ly rượu, một ly hướng tới anh “Chúc mừng anh rốt cục cũng đã làm mất ý niệm muốn ly hôn trong đầu Hiểu Vụ, còn sinh con trai, quả nhiên lợi hại.”Dịch Nam dở khóc dở cười tiếp nhận ly rượu, cùng cậu chạm cốc đối ẩm. Trong lòng vẫn là thấy xao động, tốt nhất là làm cho Diệp Tỳ tiễn bước càng nhanh càng tốt.…………..Vào buổi trưa, Dịch Nam đi vào phòng ngủ, Hiểu Vụ đang cho con bú, ánh nắng từ ngoài cửa chiếu vào người Hiểu Vụ, bộ ngực trắng noãn, mặt đứa nhỏ thì non nớt gắn chặt vào bầu vú, kia hình ảnh thật sự là ấm áp động lòng người. dịch Nam đột nhiên thấy trong lòng ấm áp, thực cảm Nam chậm rãi đi qua, nằm úp sấp bên cạnh Hiểu Vụ, nhìn đứa con cái miệng nhỏ nhắn đang bú sữa. Hiểu Vụ nhìn anh không chuyển tầm mắt, mặt chuyển hồng, gắt nhẹ “Nhìn cái gì?”Dịch Nam nâng mặt lên, ôn nhu nhìn cặp mặt thẹn thùng kia, rõ ràng khuôn mặt phiếm hồng. Trong lòng căng thẳng, trầm thấp mở miệng “ Lộ Lộ, em thật vĩ đại.” Hiểu Vụ mặt đỏ “Người mẹ nào cũng vĩ đại.”Dịch Nam nhìn cô thẹn thùng, trong lòng khát vọng chạm rãi bùng lên, nhưng là, anh còn phải chờ bốn tháng không được chạm vào vợ. Dịch Nam kìm lòng không được hôn nhẹ cô “Ngực của em dạo này cũng lớn lên.” Hiểu vụ nghe xong mặt càng đỏ hơn, vừa định rời đi, thì bị tay anh bao quát bầu ngực còn lại. Anh thành công trong việc câu lên dục vọng của cô. Ở cữ một tháng, mẹ cùng bà đều ở đây. Vợ chồng son tưởng thân thiết một chút cũng không được, hơn nữa cô còn phải chăm sóc con, càng không có thời gian quan tâm Dịch người đang mải mê hôn sâu, đột nhiên nghe được tiếng đứa con oa oa khóc lớn, hai người đành phải tách ra. Nguyên nhân là hai người đã quá mức thân mật, ép đứa con ở giữa. Hiểu Vụ mặt đỏ lên, đẩy anh ra. Vỗ nhẹ đứa con, trấn an. Dịch Nam vẫn chưa chịu bỏ đi, khẽ cắn bên tai hiểu Vụ “Cục cưng đã được hai tháng nhỉ? Giống như có thể…” Trời biết anh có bao nhiêu mong chờ được ôm lấy cô, mỗi lần nhìn thấy bộ dáng của cô dưới thân, anh đều không kìm lòng được. Hiểu Vụ cả người như nhũn ra, dời đầu khỏi bờ môi của anh “Dịch Nam, còn con mà.” Lòng của cô cũng hỗn độn, thân thể bị anh khơi mào nhiệt liệt hưởng ứng, nhưng trong đầu vẫn kiên trì suy nghĩ kháng cự. Dịch Nam một bên khẽ cắn, một bên tay đã muốn ôm thắt lưng cô “Buổi tối anh muốn ngủ giường lớn.” Hiểu Vụ run rẩy lắc đầu “Mẹ không đồng ý.” Bà nói, ba tháng sau khi sinh con thì nói sau, hiện tại phải lấy đứa nhỏ làm trọng.“Không được, anh không chịu được, tối nay đưa giường của con sang phòng khách, đêm nay làm cho cục cưng cùng mẹ ngủ.” Anh đã ngủ hai tháng ở phòng khách, nếu không cho anh vào phòng ngủ của hai vợ chồng, anh liền tạo nhiên đêm đó Mạnh Dịch Nam vừa đấm vừa xoa đem đứa nhỏ cho mẹ vợ, chính mình thành công chiếm giường lớn. Cuộc sống tính phúc tốt đẹp lại trở lại!Nhưng là thời kỳ đặc thù, đương nhiên tính phúc cũng có chút đặc thù. Đang lúc hai người kích tình thiêu đốt, tiếng khóc của đứa nhỏ vang lên, tiếng đập cửa làm bừng tỉnh hai người “Hiểu Vụ, cục cưng đói bụng.” Cả người Hiểu Vụ đỏ lên, trong lòng quýnh lên, đẩy Mạnh Dịch Nam ra, cũng không nghĩ thân hình Dịch Nam không ổn định, ngã xuống giường. hiểu Vụ sốt ruột nằm úp sấp trên giường “Anh không sao chứ?” Dịch Nam bực mình cau mày “Không có việc gì.” Hiểu Vụ vừa nghe không có việc gì vội vàng mặc váy ngủ, mở cửa đi ra, trước khi mở còn không quên nhìn lại Dịch Nam, Dịch Nam bực mình lấy chăn đắp lên người, lúc ấy Hiểu vụ mới yên tâm mở cửa đi ra Dịch Nam mông ở dưới chăn, thật bất mãn, dưới thân dục vọng vẫn bừng bừng phấn chấn dạt dào, không chịu đi xuống, thật sự là rất thồng khổ! Còn muốn như vậy, anh thực sự là sống không bằng chết! Mạnh Dịch Nam buồn bực ở trong chăn quay cuồng, ngày mai phải đi tránh quả, đêm đó Mạnh Dịch Nam hừng hực lửa tình đem Lộ Hiểu Vụ si mê! Làm cho yêu phi thường, tình phúc, càng hạnh phúc đi!N năm sauHai người vẫn yêu nhau như trước…“ Anh hạnh phúc sao?”“Hạnh phúc.”“Làm sao hạnh phúc?”“…… Muốn nói sao?”“Vâng.”“Là, nơi này….. nơi này… còn có nơi này.”“ Vậy em liền theo anh hạnh phúc….”Cô rốt cục bị anh giáo hóa thành công, hạnh phúc mỹ mãn, tính phúc cũng hoàn Văn Hoàn
Ebook Em Dám Nói Em Không Tính Phúc của tác giả Hốt Nhiên Chi GianTruyện Em Dám Nói Em Không Tính Phúc của tác giả Hốt Nhiên Chi Gian có xen kẽ những cảnh nóng là gia vị thêm vào câu chuyện trở nên hấp câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, trầm ấm, không có nhưng đoạn cao trào cũng không làm cho người đọc cảm thấy căng thẳng. Truyện đem đến cho người đọc cảm giác thật bình sống vẫn chồng luôn cần sự chia se, lằng nghe, thông cảm cho nhau. Mong cho các bạn sau khi đọc truyện này, nếu đã là vợ chồng của nhau thì hãy luôn chia sẻ cho nhau mọi điều, không được giấu diếm.
Truyện Em Dám Nói Em Không Tính Phúc của tác giả Hốt Nhiên Chi Gian có xen kẽ những cảnh nóng là gia vị thêm vào câu chuyện trở nên hấp câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, trầm ấm, không có nhưng đoạn cao trào cũng không làm cho người đọc cảm thấy căng thẳng. Truyện đem đến cho người đọc cảm giác thật bình sống vẫn chồng luôn cần sự chia se, lằng nghe, thông cảm cho nhau. Mong cho các bạn sau khi đọc truyện này, nếu đã là vợ chồng của nhau thì hãy luôn chia sẻ cho nhau mọi điều, không được giấu diếm.
Edit AoiBeta Hana buồn bãDưới sự che chở cẩn thận của Mạnh Dịch Nam, Lộ Hiểu Vụ rốt cục vượt qua khó chịu lúc đầu, tiến vào thời kì mang thai tháng thứ ứng khi bắt đầu có thai của Lộ Hiểu Vụ giảm bớt, khẩu vị trở nên lớn hơn, có khi trong lúc đi làm cũng sẽ ngẫu nhiên cảm thấy đói bụng. Mạnh Dịch Nam thường hay đến siêu thị để mua đồ ăn vặt, đựng trong hộp tiện lợi. Mỗi ngày lúc đưa Lộ Hiểu Vụ đi làm, đều thay cô mang đến công ty, còn cố ý nhờ đồng nghiệp công ty chiếu cố Hiểu Vụ nhiều hơn, nếu cô thích ăn cái gì khác, phiền toái bọn họ mua giúp cho Hiểu Vụ. LTLT ghen tị a…Dương Mị Nhi cùng Giản Ngọc Đình mỗi khi nhìn thấy Mạnh Dịch Nam ôn nhu, tâm liền say mê không muốn tỉnh, đỏ mắt nhìn Hiểu Vụ, cô gái nhỏ này thật sự là rất hạnh phúc, không chỉ có được người đàn ông nhiều tiền anh tuấn, hơn nữa còn là một người chồng ôn nhu săn sóc, ông trời thật sự đem toàn bộ những điều tốt của đàn ông trên thế giới này tập trung hết lên Mạnh Dịch Nam, đưa hết cho Hiểu Vụ. Làm cho những còn đang đau khổ tìm kiếm tốt vịt lên cạn như các cô hâm mộ muốn chết!Hiểu Vụ ăn không hết đồ ăn vặt, sẽ chia sẻ cùng mọi người, mỗi lần nghe được đồng nghiệp khen ngợi Mạnh Dịch Nam, tâm liền ngọt ngào muốn cười. Trước kia người khác hâm mộ cô, cô hoàn toàn không cho là đúng, thậm chí đang ở trong phúc mà không biết hưởng, còn chán ghét Mạnh Dịch Nam đối với cô rất bá đạo, hiện tại mới biết được đây chính là cách yêu của đàn ông cung Bọ Cạp, cô thực sự cảm giác được hạnh Vụ gần đây cảm nhận được cái thai đạp một ít, ngẫu nhiên khi cô đang ngồi, có thể cảm thấy trong bụng khẽ động, Hiểu Vụ đưa tay nhẹ nhàng phủ lên cái bụng hơi nhô, trong lòng yên lặng cùng nói chuyện với cục cưng, con không phải đang nhớ tới ba ba? Ba ba nhất định cũng đang nhớ con a. Ba ba có đôi mắt to, cái mũi cao cao, môi xinh đẹp, tương lai con nhất định đẹp trai giống ba ba. Hiểu Vụ nhớ đến bộ dáng Dịch Nam đem Đinh Đinh đặt trên cổ, trong lòng sẽ vui vẻ sung sướng, tương lai anh nhất định cũng sẽ như vậy với suy nghĩ, Dịch Nam gọi điện đến đây. Lộ Hiểu Vụ cầm lấy điện thoại nôi bộ, “Alô?”“Đang làm cái gì?” Dịch Nam thanh âm ôn nhu vang lên.“Suy nghĩ…… Cục cưng.” Hiểu Vụ mặt đỏ lên, thanh âm ép tới rất thấp, vừa rồi thiếu chút nữa thốt ra mà nói muốn anh. Nhưng thẹn thùng vẫn làm cô nói không nên lời, đổi thành nói muốn cục cưng.“Lộ Lộ,” Dịch Nam thanh âm thoáng giơ lên, “Anh nhớ em cùng cục cưng.”“Cục cưng vừa rồi cựa quậy,” Hiểu Vụ nhẹ giọng cười, “Có khi thằng bé biết chúng ta nghĩ đến nó.”“Thằng bé động? Em có đau không?” Dịch Nam vừa nghe, trong lòng khẩn trương vội vàng quan tâm cô.“Không đau, cục cưng động thật sự nhẹ, giống như là nói cho em biết, thằng bé tỉnh.” Hiểu Vụ cười dịu dàng, thanh âm cũng trở nên mềm nhẹ.“Đúng, cục cưng nhất định cũng giống anh rất thương em, không muốn làm em vất vả.” Mạnh Dịch Nam ở đầu điện thoại kia nở nụ cười, hiện tại rất muốn được ôm lấy cô, cảm thụ động tĩnh nho nhỏ kia.“Dịch Nam, em…… Cùng cục cưng đều nhớ anh.” Hiểu Vụ che miệng, thanh âm thấp gần như là lẩm bẩm. Cô thì ra muốn nói em nhớ Nam giật mình, ôn nhu cười khẽ, “Anh cũng nhớ hai người.” Hiểu Vụ gần đây thay đổi làm cho anh cũng thực vui vẻ. Bé con, thật sự là liều thuốc hòa giải giữa vợ chồng, hoàn toàn không giống lo lắng ban đầu của anh, là phiền toái nhỏ cảm tình ảnh hưởng vợ chồng, có con thật tốt.–Mạnh Dịch Nam hai ngày này đều phải ra ngoài công tác, trước khi đi đem Lộ Hiểu Vụ về nhà mẹ đẻ. Cha mẹ Lộ Hiểu Vụ vừa thấy con gái trở về, đều thật cẩn thận nâng đỡ, con gái hiện tại có thai hơn nữa là cháu ngoại đầu tiên, bọn họ có thể không khẩn trương sao?Minh Quyên biết Mạnh Dịch Nam không ở nhà, chủ động đến chơi cùng Hiểu Vụ. Minh Quyên đưa Hiểu Vụ đi dạo mấy cửa hàng trẻ sơ sinh, tính chọn chút quần áo cho cục cưng. Đi dạo một vòng, hai người tiến vào một cửa hàng bánh ngọt, nhàn nhã nói chuyện phiếm.“Hiểu Vụ, em nên ăn nhiều một chút, em xem em vẫn là hơi gầy.” Minh Quyên nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn Hiểu Vụ, thân thiết nói.“Em hiện tại đều ăn nhiều gấp hai, còn chưa đủ nhiều?” Hiểu Vụ mặt nhăn cái mũi, Dịch Nam kêu cô ăn, cha mẹ cũng làm cho cô ăn, cô sớm sắp thành con heo chỉ biết ăn.“Gấp hai cũng không đủ, em hiện tại là ăn cho hai người, đương nhiên phải ăn nhiều a. Nào có ai mang thai mà gầy vậy.” Minh Quyên thầm oán, khó trách Dịch Nam lo lắng cho cô. LTLT mềnh lại thấy nhiều người có thai mà muốn giữ dáng như Lộ tỷ lại kh đc a“Được, em cố gắng ăn là được chứ gì?” Hiểu Vụ cười gật đầu liên tục.“Dịch Nam đi công tác mấy ngày?” Minh Quyên cười khẽ hỏi.“Ba ngày, anh ấy không muốn đi, hận không thể đi rồi về ngay.” Hiểu Vụ nghĩ tới bộ dáng rất không tình nguyện của Dịch Nam thầm cười trộm, giống như người mang thai là anh vậy.“Dịch Nam vì thương em, nhìn hai đứa như vậy, thật sự là vui vẻ.” Minh Quyên vui mừng nở nụ cười, Mạnh Dịch Nam đối với Hiểu Vụ thật sự là che chở.“Chị cùng Cảnh Hạo thế nào?” Hiểu Vụ hỏi.“Rất tốt, anh ấy thật ra là một người rất cẩn thận.” Minh Quyên cười khẽ, đàn ông như Cảnh Hạo một khi tập trung có thể nhìn ra bất đồng, anh đối với cô rõ ràng là quan tâm hơn so với lúc đầu.“Chị thích là tốt rồi, hy vọng anh ấy có thể quý trọng chị.” Minh Quyên là người phụ nữ tốt, cô hẳn là cũng giống mình, sẽ đến được hạnh phúc.“Hai ngày trước chị nhìn thấy một quyển sách, có chút thông tin. Đàn ông sẽ không vô duyên vô cớ đối tốt với bạn.” Minh Quyên nhẹ nói, thanh nhã cười, Hiểu Vụ nhìn Minh Quyên còn thật sự nghe.“Cảm xúc sâu nhất đúng như tác giả nói, không có một người đàn ông nào cưới một người phụ nữ là vì muốn làm cho người phụ nữ đó hạnh phúc, đàn ông cưới bạn, là vì muốn làm cho chính anh ta hạnh phúc, khi anh ta cho rằng bạn làm cho cuộc sống anh ta hạnh phúc, anh ta sẽ đối tốt với bạn.” Minh Quyên hai tròng mắt trong sáng, trên mặt cười có loại tài trí thông suốt duyên Vụ chậm rãi nuốt từng lời Minh Quyên vừa nói, đàn ông cưới bạn là vì làm cho chính anh ta hạnh Quyên tiếp tục nhẹ giọng nói, “Nếu một người đàn ông không cần người phụ nữ hỗ trợ trong sự nghiệp, như vậy, phụ nữ nên ở nhà cùng trò chuyện chuyện phòng the với anh ta làm niềm vui, không ngại siêng năng một chút.” Cô trước kia chính là tự nhận quá mạnh mẽ, mạnh đến nỗi đàn ông sẽ chủ động đến yêu thương, kỳ thật không phải, đàn ông một khi cho rằng những gì anh ta bỏ ra không thu được kết quả như ý, người đàn ông đó sẽ trở nên hẹp hòi, cũng không thể toàn tâm toàn ý đối tốt với mình Vụ kinh ngạc giương mắt nhìn hướng Minh Quyên, “Đàn ông là như vậy sao?” Cô chưa từng nghĩ tới vấn đề này, đàn ông đối tốt với một người phụ nữ là vì anh ta muốn cảm giác phụ nữ đối tốt với anh ta.“Nghe nói tuổi tâm lý của phụ nữ kém 3 tuổi so với tuổi thực tế, cho nên phụ nữ sẽ có vẻ để ý dung mạo; Mà đàn ông lại không như vậy, tuổi tâm lý của đàn ông so với tuổi thực tế lại kém 13 tuổi, cho nên đừng nhìn đàn ông bề ngoài thành thục kiên cường, kỳ thật nội tâm bọn họ chính là một đứa trẻ. Mà tính trẻ con của bọn họ sẽ chỉ bày ra trước người phụ nữ họ thân cận nhất, khi còn nhỏ thì thân cận nhất là mẹ, sau khi trưởng thành thì thân cận nhất chính là vợ, bởi vậy bọn họ trước mặt vợ và hội nghị thường kỳ biểu hiện trình độ tính trẻ con khác nhau.” Minh Quyên nghĩ Cảnh Hạo trước mặt cô cũng dần dần dỡ xuống lớp ngụy trang, chậm rãi thân cận, trong lòng cảm giác vui mừng sâu Vụ kinh ngạc nghe Minh Quyên nói đến đây hết thảy. Có điều ngẫm lại, Mạnh Dịch Nam khí phách cùng sự bướng bỉnh xác thực cùng bên ngoài không giống nhau, ngẫu nhiên còn có thể lưu luyến một cái ôm không rời, nghĩ đã thấy buồn cười. Trước kia cô sẽ cho rằng đó là sắc tâm của Dịch Nam, hiện tại xem ra, anh chính là thích thân cận với cô, phương thức thân cận hơi thân thiết một chút.“Vậy làm thế nào để cho đàn ông vừa lòng?” Hiểu Vụ hiện tại bắt đầu quan tâm nếu như anh có thể khoái hoạt hơn.“Nếu em muốn cậu ta đối tốt với em, trước hết toàn tâm toàn ý đối thật tốt với cậu ấy, đàn ông kỳ thật tựa như một đứa trẻ, anh ta lấy được bao nhiêu của em, thì sẽ hoàn trả lại gấp bội.” Minh Quyên cười khẽ, phụ nữ a, vẫn là không thể mạnh hơn, nếu muốn bắt lấy được trái tim đàn ông, quan trọng nhất vẫn là làm cho anh ta cảm thấy vui vẻ.“Đối thật tốt với anh ta.” Hiểu Vụ thì thào trầm ngâm, nghĩ Dịch Nam đối chính mình săn sóc, tâm cũng chậm chậm căng ra, cô sẽ đối thật tốt với anh.“Có khi trả giá trước thường nhận được nhiều hơn.” Minh Quyên nhẹ nắm tay Hiểu Vụ, Hiểu Vụ đúng rất hạnh phúc, Dịch Nam không ngừng trả giá làm cho cô chậm rãi cảm động, chậm rãi mở rộng trái tim đáp lại yêu nhau vĩnh viễn không cần so đo ai trả giá nhiều ai trả giá ít, chỉ khi bạn toàn tâm toàn ý yêu đối phương, đối phương cảm giác thực sự hạnh phúc, tự nhiên sẽ đem tất cả toàn bộ yêu thương dồn vào bạn. Yêu, sẽ cố gắng yêu nhiều một chút.–Hiểu Vụ về nhà, tắm rửa sạch sẽ nằm lên giường, lăn qua lộn lại, bất tri bất giác lại nghĩ đến Dịch Nam. Ngẫm lại Dịch Nam đối với cô rất tốt, trong lòng càng cảm thấy ê ẩm, chính mình cũng không chủ động đối tốt với anh, nhưng anh vẫn kiên nhẫn bao Vụ cuốn thân, mặc lên người bộ đồ tránh phóng xạ, từ trong túi lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại cho anh.“Hiểu Vụ?” Điện thoại vừa thông suốt, thanh âm Dịch Nam liền nhảy ra, có chút vội vàng.“Dịch Nam,” Nghe thanh âm vội vàng của anh, lòng của cô càng mềm mại đứng lên.“Làm sao vậy? Không thoải mái? Sao giờ này em còn chưa ngủ?” Dịch Nam cảm thấy kỳ quái, khuya như vậy cô gọi điện thoại cho anh, sẽ không xảy ra chuyện đi.“Em không sao.” Hiểu Vụ nằm ở trên giường, còn thật sự nghe tiếng của anh.“Vậy có việc gì sao?” Thanh âm Dịch Nam từ từ hạ thấp Vụ cắn cắn môi, nhẹ giọng nói, “Em không ngủ được.”“Có phải giường cứng quá không? Để anh bảo mẹ trải đệm giúp em.” Dịch Nam trong lòng buông lỏng, hoàn hảo không xảy ra chuyện gì.“Không phải.” Hiểu vụ cái miệng nhỏ nhắn nhất đô, khóe miệng lại vi kiều nở nụ cười.“Cục cưng đá em?” Dịch Nam một chút, tiếp tục đoán.“Không phải.” Hiểu Vụ tựa vào bên gối, nghĩ vẻ mặt của anh, trong lòng dịu dàng lướt nhẹ.“Kia không có việc gì, em đi ngủ sớm một chút, bằng không ngày mai lại ngủ gà ngủ gật.” Dịch Nam đau lòng dỗ cô, khi ở nhà cô cũng thường ngủ không yên, có phải tại không có anh bên người hay không, cô không ngủ được.“Dịch Nam.” Hiểu Vụ cúi đầu gọi .“Sao em?” Dịch Nam cảm nhận được thanh âm cô phóng nhẹ, cũng mềm theo.“Em nhớ anh.” Hiểu Vụ thì thào Nam ở đầu dây bên kia ngây người, nhất thời trống rỗng, cô vừa rồi nói cái gì?Một hồi lâu, Dịch Nam mới khụ một tiếng, cổ họng khàn khàn nói, “Hiểu Vụ, em vừa rồi nói cái gì?” Thanh âm anh có chút gấp gáp, anh đang kích Vụ cười, nhẹ nhàng nói, “Em nhớ anh, rất nhớ anh.” Cô không cần đem yêu thương giấu trong lòng, anh muốn sẽ nói cho anh, bằng không, anh làm sao biết được cô thương anh bao nhiêu.“Lộ Lộ,” Dịch Nam kích động ở điện thoại kia đầu khẽ gọi, “Anh cũng nhớ em, lúc này rất muốn có thể ôm em thật chặt.” Thật sự là quá tuyệt vời, Lộ Lộ chủ động nói nhớ anh, anh nghe được trong lòng một không ngừng vui sướng, anh biết rõ Hiểu Vụ thẹn thùng cùng bảo thủ cỡ nào, câu nói này khó khăn bao nhiêu với Vụ mặt đỏ nghe tiếng anh đầu kia gầm nhẹ, tâm lại ngọt ngào như bay người cầm di động ngay tại chỗ anh anh em em, ngọt ngọt mật mật. Cuối cùng vẫn là Mạnh Dịch Nam không muốn Hiểu Vụ nghe điện thoại lâu, thúc giục cô buông điện thoại, hai người mới ngắt điện Dịch Nam gác điện thoại, hưng phấn ở trong phòng đi tới đi lui. Hiểu Vụ, em rốt cục thành thật đối diện với lòng mình, đem tình cảm trong lòng phóng ra. Anh thật là vui, đợi lâu như vậy, rốt cục chờ được Hiểu Vụ khai nghĩ đến Hiểu Vụ lẩm bẩm nói nhớ anh, tâm liền nhanh chóng run rẩy, cái loại loại cảm giác vướng bận nhớ nhung ai đó này, giống như có người rót canh hạnh phúc đầy trong trái tim, vừa nồng lại ngọt, làm tim anh tê dại quên cả đập. Anh hạnh phúc đến độ muốn nửa đêm điên cuồng hét lên! Lộ Lộ, anh chỉ biết em nhất định sẽ yêu thương anh.
em dám nói em không tính phúc